Chuyên mục doc bao gia dinh: Tôi thực sự không muốn mọi chuyện ầm ĩ lên. Nếu thằng đàn ông nào yêu vợ cũng bị xếp vào loại bạo lực tình dục thì còn ai muốn cưới vợ nữa.
Tôi năm nay 30 tuổi, vừa mới cưới vợ được 1 năm nay. Vợ tôi là giáo viên mẫu giáo. Chúng tôi quen nhau trong một lần sinh nhật của bạn thân tôi. Vợ tôi là bạn cấp 3 của cậu bạn thân mà tôi chơi.
Quen nhau được mấy tháng, chúng tôi chính thức yêu nhau. Cũng phải mất gần 2 năm tìm hiểu, hai chúng tôi mới chính thức làm đám cưới. Trước khi cưới, tôi cũng có vài lần lân la ngoài giới hạn, nhưng vợ tôi vốn rất mô phạm, nên tôi không dám làm gì hơn. Đêm tân hôn là lần đầu tiên mà chúng tôi có quan hệ tình dục. Thanh niên thời nay, nói chuyện đó chắc cũng chả ai tin. Đến bản thân tôi là người trong cuộc cũng không ngờ được mình lại ngoan như thế.
Nhưng quả thật có muốn làm gì cũng phải ngó mặt người yêu. Cô ấy không cho phép, đời nào tôi dám làm trái lời.
Sau khi cưới, tình cảm hai vợ chồng chúng tôi khá mặn nồng, chuyện thân mật diễn ra hàng đêm. Tôi cũng có kinh nghiệm nên thích áp dụng các tư thế mới lạ, hy vọng giúp chuyện vợ chồng thăng hoa hơn.

Vợ tôi tính tình lại khá rụt rè nên hay xấu hổ nhất là mỗi lần muốn thay đổi tư thế. Thậm chí không biết bao nhiêu lần cô ấy từ chối phối hợp với tôi, nhưng tôi lại mềm mỏng lôi kéo. Bởi tôi biết bất cứ việc gì cũng vậy, nếu tôi cố gắng nài nỉ thì cô ấy cũng tuân theo.
Chúng tôi cũng dự kiến cưới nhau thì có con ngay. Cưới nhau 6 tháng mà vẫn chưa có dấu hiệu gì, vợ tôi đã sốt ruột giục tôi đi khám. Tôi nửa muốn có con luôn, nửa muốn được tự do bay nhảy và yêu thương vợ thêm một thời gian nữa. Chứ vợ mới cưới mà có bầu, "khoản ấy" phải kiêng khem thực sự rất khó chịu. Vợ tôi mấy lần rủ tôi không được nên cũng đâm ra chán nản.
Quả thật chuyện con cái đúng là của trời cho, tính toán cũng không giải quyết được vấn đề gì. Vợ tôi có thai mấy tháng sau đó. Khỏi phải nói là vợ chồng chúng tôi mừng thế nào khi biết tin. Bố mẹ vợ thì thậm chí còn mừng hơn cả chúng tôi nữa. Mẹ vợ tôi về hưu rồi, chỉ mong có cháu bế bồng. Nhưng cũng có chuyện không may là trong một lần quá đà, chúng tôi đã mất đứa con. Từ lúc đó, cô ấy bỏ về nhà bố mẹ đẻ và đòi ly hôn. Tôi đến xin lỗi thế nào cô ấy cũng không quay về.
Đang đau buồn vì chuyện vợ bị sảy thai rồi bị vợ đòi ly hôn, đột nhiên một buổi chiều tôi nhận được cuộc gọi của mẹ vợ. Bà bảo là tôi đã làm vợ sảy thai lại còn khiến vợ bị mắc bệnh lây truyền qua đường tình dục nên tôi buộc phải bồi thường tiền phẫu thuật, tiền chữa bệnh, tiền bồi thường cho tổn thất tinh thần, thể xác, tuổi thanh xuân của vợ tôi.
Tôi muốn gặp vợ để hỏi cho ra nhẽ thì vợ tôi từ chối. Chưa nói đến chuyện số tiền mà mẹ vợ tôi đưa ra rất vô lý, thì bản thân những gì mẹ vợ tôi nói cũng khiến tôi không cam lòng. Tôi thực sự rất sốc. Bởi từ trước tới nay tôi vẫn cho rằng vợ tôi sung sướng vì có người chồng chịu khó tìm hiểu và thỏa mãn nhu cầu của mình. Không ngờ cô ấy lại cho rằng tôi đang bạo hành tình dục. nếu như cô ấy không thích và cho rằng tôi đang ức hiếp cô ấy ở trên giường thì phải lên tiếng phản đối và nói chuyện thẳng thắn với tôi chứ. Đằng này, dù tư thế cũ hay mới, dù tần suất ít hay nhiều thì cô ấy cũng chỉ lí nhí phản đối, nên tôi cứ cho rằng cô ấy xấu hổ nên mới vậy. Tôi chỉ yêu vợ tôi quá thì có lỗi gì.
Tôi thực sự không muốn mọi chuyện ầm ĩ lên. Có thằng đàn ông nào yêu vợ cũng bị xếp vào loại bạo lực tình dục thì còn ai muốn cưới vợ nữa. Chỉ mang tiếng đó thôi cũng không thể nào ngẩng mặt lên mà nhìn mọi người xung quanh rồi. Tôi không biết làm cách nào để thu xếp ổn thỏa chuyện này, để vợ tôi tha thứ và sống vui vẻ với nhau như ngày xưa?
Nguồn: hon nhan gia dinh
No comments:
Post a Comment